Chủ Nhật, 8 tháng 11, 2015

Đừng chờ nữa em ơi!

Ảnh internet.
Đừng chờ nữa em ơi!
Bởi chiều nay sẽ không ai về qua lối đó
Người đi rồi, đi xa lắm rồi em.
Em chờ gì nữa?
Khi chỉ còn tấm lưng ngược nắng
Và nỗi buồn hờ hững vắt ngang vai.
Giờ người đang ấp ôm hoài niệm khác
Và thờ ơ như kẻ lạ qua đường
Để em khóc với trang thơ đã cũ
Mặc em sầu phai sắc diện thanh xuân
Cớ gì em đợi nữa làm chi
Khi tuổi son đời người hay ngắn ngủi
Em phí hoài những năm tháng xuân xanh
Ép uổng bản thân vào mối tình trôi mất
Buông nụ cười vào một giấc thu phai
Thôi cứ đau đi,
nhưng đau nhanh thôi em nhé!
Đường đời còn dài, còn lắm lối em đi...
Ngọc Hạ./.




Thứ Ba, 27 tháng 10, 2015

Chờ anh đương lúc đông về

Ảnh internet.
"Chờ anh đương lúc đông về..."
           ...........................
Em viết cho em, cho anh,
cho cả mùa xa cách,
cho cuồng si vào tủ trốn người yêu.
Em đặt bút rằng nơi này trống vắng
Phiến lá buồn bay trên phố lang thang.
Em cũng đương nghe bài tình ca rất cũ
Ru êm đềm những tối thiếu hơi anh.
Rồi em tập làm thân với muôn vàn nỗi nhớ
Bất chợt ùa về vồ vập trái tim non.
Và từ lúc xa anh,
em có riêng cho mình những bí mật
Tựa như :
… Từng ích kỉ muốn rằng anh dừng bước
Nhưng vẫn nhẹ lời hai tiếng tiễn người đi.
Hay có lúc nhớ anh rất nhớ
Cần cái ôm khi mưa gió ướt mèm
Nhưng vẫn cố tỏ ra “em rất ổn”
Dù thật tình có ổn chút nào đâu.
“Anh ơi anh đi nhanh rồi về nhé!
Thu sang trang, đông qua lối nhà mình
Em sẽ pha tách trà ấm ngồi bên bồn hoa cúc
… chờ anh!”
Ngọc Hạ./.

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2015

Có ai

Ảnh internet.
Đêm mưa lạnh
Em bóng gầy hiu hắt
Em đi về giữa nhạc đệm mưa khuya
Rồi tự hỏi :
Có ai đợi em
Để lau khô tóc rối
Để miên man
Khe khẽ khúc ru tình.
Có ai cho em tha thiết
Ngã lưng vào ngực ấm
Những ngày ướt mưa.
Có ai đứng trong gian bếp nhỏ
Nồng nàn hương café sớm
Khiến sáng mưa cũng trở mình yên ả
Và lòng em khỏi hối hả bâng khuâng.
Có ai đừng đi nhanh quá
Để chờ em bắt kịp
Cho tay đan tay giữa phố xô bồ.
Và có ai đến khi nước mắt em,
chưa kịp ướt khóe mi cay
Chỉ để ngăn em
... "thôi đừng khóc!". 
Ngọc Hạ.

Thứ Bảy, 5 tháng 9, 2015

Gặp lại nhau khi ngày đã cũ

Ảnh internet.

Gặp nhau khi ngày đã cũ.

Gặp lại nhau
Biết rằng ngày đã cũ
Em của ai
Anh chẳng thể quay về
Quay quắt nhớ
Anh làm thơ cũng vội
Em của người
Không còn chỗ thương anh
Anh rất nhớ
Đôi vai gầy thân ái
Tóc em dài
Buông xõa giữa hồn anh.
Lúc em khóc
Nói đôi mình xa cách
Lúc thiệp hồng
Lặng lẽ đến tay anh
Anh thấy tủi
Cho duyên tình quá ngắn
Rồi trượt dài
Qua năm tháng không em.
Nhiều kỷ niệm
Từng nồng nàn vương vất
Nay héo tàn
Những ngõ nhỏ đơn côi
Đàn lạc phím
Bản tình ca trơ trội
Phố nắng gầy
Hoang hoải khoảng trời trưa.
Ngọc Hạ./.

Thứ Hai, 13 tháng 7, 2015

Cho em của những ngày hoang hoải


"Em đến cuối cùng chỉ là người ôm lấy tơ tình rất mảnh..."

Ảnh internet.
Em vẫn hay nghĩ về nhau của những ngày đã cũ
Vẫn mong là nhau của những thuở êm đềm
Mùa lá đổ dìu nhau qua phố trống
Tựa kề vai, tay đan chặt bàn tay.
Em thường hoài niệm về khoảng tương tư rất vội
Về mối tình có tuổi trẻ em, anh
Về đường đời với rất nhiều lựa chọn
Và em không phải là chọn lựa của anh.
Em đến cuối cùng chỉ là người ôm lấy tơ tình rất mảnh
Tình quá mỏng manh nên đổ vỡ cả rồi.
Em chỉ là hành khách nhỡ chuyến tàu năm ấy
Sân ga buồn rũ rượi bóng hoàng hôn.
Em cũng chỉ là cô gái của nỗi niềm hoang hoải
Bao ngày dài vẫn da diết đơn côi.
Ngọc Hạ./.

Chủ Nhật, 28 tháng 6, 2015

Mơ về những an yên ngày cũ

Ảnh internet.
Trời đổ nắng liêu xiêu con đường vắng
Chiều gầy hao buông khúc hát tâm tình
Em vẫn đứng ở nơi mình đang sống
Đang hằng ngày cặm cụi dệt tương lai
Nhưng gió chạm, em ưu tư, thấy nhớ!
Khoảng sau hè có buồng chuối, rặng tre
Có những trưa mình em ngồi thơ thẩn
Lòng yên bình ngắm sợi nắng lang thang
Em miên man nghĩ về con đường nhỏ
Hai bên lề râm bụt thắm tình quê
Rồi bồi hồi ước ao mình trở lại
Những chuỗi ngày thơ bé chẳng âu lo
Em vô tư giữa cánh đồng lộng gió
Giữa chiều tà tím ngát cảnh hoàng hôn,
giữa vòng tay của những người thân thuộc
Vẫn đủ đầy chưa lạc mất một ai…
Chợt quẩn quanh một mình cô gái nhỏ
Với trầm buồn ôn lại chút chuyện xưa.
Ngọc Hạ./.

Thứ Bảy, 20 tháng 6, 2015

Người ở đâu

Ảnh internet.
"Người ở đâu? Giờ phố đang mưa, người ạ!"
...
Người ở đâu
Giờ nơi này có mưa rồi, người ạ!
Cũng có nỗi buồn bất chợt chen ngang
Có cả giọt lệ nơi lưng chừng khóe mắt
Khẽ khàng rơi theo mưa bụi lay phay
Người ở đâu
Lúc mưa về ngang đây vội vã
Khi phố nhỏ trở mình nên hối hả
Vai em gầy lấm tấm hạt mưa ngâu.
Người ở đâu
Khi tim em chợt trở nên yếu đuối
Em chợt cần một chiếc ô và bàn tay rất ấm
Đưa em về qua ngõ vắng giăng mưa.
Người ở đâu
Có nghe chăng em đang gọi
Em đang chờ ở góc phố thân quen
Em mặc gió mưa, em đứng đây, em đợi
Người đâu rồi
Người về với em đi.
Ngọc Hạ./.

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2015

Thơ thẩn tháng năm!

Ảnh internet.
Tháng 5 rồi hoa còn vàng trước ngõ
Nắng còn nồng nàn vương trên tóc thơ ngây
Còn em có nhớ về một thời trẻ tuổi
Trên sân trường tà áo trắng bay bay.
Tháng 5 về vấn vương mùa xa cách
Tiếng yêu thương còn dang dở câu từ
Vầng thơ cũ trôi trong chiều mưa vội
Bước em gầy cánh phượng thoáng bâng khuâng.
Tháng 5 về cảm xúc còn bận bịu
Bận loanh quanh tìm kiếm những tâm tình
Mà ta lỡ bỏ quên ở bậc thềm đầy nắng
Ngày ngỡ ngàng sợ nhỡ tiếng chân ai.
Và tháng 5 của niềm thương, nỗi nhớ
Thuở ngây ngô đôi lúc muốn quay về
Tìm dư vị của an yên ngày đó
Cho ta tìm chút thong thả tâm tư.
Ngọc Hạ./.
P/s : Rất ít khi có khái niệm về thời gian như vầy, hay là do mình nhiều tuổi rồi...

Thứ Bảy, 2 tháng 5, 2015

Hôm nay

Ảnh internet.

Hôm nay trên phố cũ có người chưa về nữa
Khiến phiến lá trở mình buồn quạnh quẽ
Mặc gió buông qua những ngã đường ngơ ngác,
qua những chiều mòn mỏi khoảng đợi trông.
Hôm nay có người cũng đã quên hứa hẹn,
quên tình nồng, quên mọi nẻo đón đưa.
Giờ giữa gió, giữa mưa, giữa nắng vàng hiu hắt
Chỉ còn có mình tiếp bước đơn côi
Chỉ còn có mình là hoài thương, hoài nhớ
Kỉ niệm chừng mục nát lẫn nhạt phai.
Hôm nay vì người lạ đã giấu rương hồi ức
Nên vô tình lạc mất thuở yêu đương
Nên hữu tình tâm người đem san sẻ
Nên ngoảnh đầu mình rơi mất người yêu!
Ngọc Hạ.

Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Một mai em về

Ảnh internet.

Đôi lúc
Chỉ là thỉnh thoảng thôi
Cô ngớ ngẩn nghĩ về anh thuở trước
Dù đôi chân đang qua miền nắng vội,
qua năm tháng dài, qua ký ức em – anh.
Anh là của riêng một thời hoa mộng,
của đôi lần tim thật nhớ miên man.
Khi ba lô trên vai lang thang cùng tuổi trẻ,
cùng giấc mơ có vui lẫn mệt nhoài…
Cô lại thèm lần nữa thấy anh cười trong trẻo
Muốn nằm trong lòng anh hưởng ấm áp, yên bình.
Cô nhớ ngày rời đi mình có nói
“Đường em chọn chông chênh lắm,
Nên mình em đi thôi
Em sợ nhỡ bước của người”.
Bao năm qua rồi
Cô gái nhỏ bướng ương ngày ấy
Giờ hình như đang loay hoay tìm kiếm,
Những an yên ngày cũ đấy anh.
Cô lắm lúc thường hay tự hỏi
Liệu anh có đến với chiếc ô màu xanh,
Khi cơn mưa vừa chớm
Che cho cô nàng khỏi ướt một chiều mưa.
Liệu anh có dang vòng tay rộng
Đón bờ vai gầy phủ kín bụi đường xa
Liệu anh có trách hờn
Rồi ôm cô lần nữa
Vỗ về cô qua những phút nghẹn ngào.
Nhưng …
Liệu có trễ không anh
Nếu một mai cô về qua lối cũ
Chốn không anh, nắng lại hóa nhạt nhòa.
Ngọc Hạ./.

Thứ Bảy, 4 tháng 4, 2015

Bởi là giản đơn trong tình đôi đứa

Ảnh internet.
Chỉ cần siết chặt tay em như lúc này
Em sẽ bỏ qua hết thảy
Bởi là em giản đơn trong tình đôi đứa
Cứ cười ngọt lịm như bây giờ anh nhé!
Em hài lòng rồi có thế thôi
Bởi là em không mong cầu chi vời vợi
Chỉ cần lời ru tình khe khẽ
Đêm yên bình em say giấc mơ ngoan.
Chỉ cần nhìn sâu vào mắt nhau,
thêm chút nữa...
Anh sẽ rõ ràng người con gái yêu anh,
là cô ngốc mà người ta hay bảo :
Một khi yêu là yêu đến dại khờ.
Ngọc Hạ./.

Thứ Tư, 18 tháng 3, 2015

Niềm nhớ chờ phai

Ảnh internet.
Con đường dài hôm nay sao chỉ có mình em
Có phải là tình quên mình có hẹn
Nên bắt em đơn độc những nẻo về
Lá vàng rơi vô tình kín lối
Sương giăng mờ phủ những khoảng tương tư
Người còn nhớ hay giờ không màng tới
Đoạn ân tình thuở trẻ chớm yêu đương
Trời về chiều, hoàng hôn dần tắt nắng
Em chờ gì ở nơi cũ không anh.
Thiên đường xưa em với tay chẳng tới
Dù là nơi đôi đứa đã từng yêu
Ai đối với anh giờ là hơi thở
Còn em là đoạn quá khứ lãng quên
Kỷ niệm có đẹp cũng không bao giờ xóa hết
Bao ưu thương em chất chứa trong lòng
Từng mong đợi, từng chờ, từng hy vọng
Mơ mộng chung đôi của một mối nhân tình
Nào đâu biết giấc mơ nhanh vụt mất
Nào đâu hay chỉ một mối tơ vương…
Một buổi chiều trên con đường lá đổ
Em đi về với niềm nhớ chờ phai.
Ngọc Hạ./.

Chủ Nhật, 8 tháng 3, 2015

Người có biết, ta đã lạc nhau rồi

Ảnh internet.
Có ai biết không, đã có…
Những ngón tay đan lạc mất nhau giữa chớm đông lạnh lẽo
Có ai biết không, đã có…
Một người đang cố đàm phán với trái tim đau,
để thôi đừng nhớ cũng đừng mong chờ nữa.
Liệu có ai chịu biết cho cõi lòng vỡ òa nức nở,
lúc đêm hoang mang, khi tình lỡ không về.
Chỉ có em biết là mình đang vấp ngã giữa chênh vênh, giữa tháng rộng năm dài.
Cũng chỉ có mình em dừng chân trước một khoảng bơ vơ,
Người của nắng gió, rồi cũng đi mất khi hoàng hôn vừa đến
Nhanh đến độ một cái hẹn cũng lỡ làng
Nhanh đến mức em chưa kịp tỉnh giấc,
để xem người có cười với em khi rời đi,
để xem có còn chút ấm nồng nào trong mắt người như ngày cũ.
Trễ rồi, em biết là đã trễ…
Không gian quạnh quẽ, người đi chừa lại cho em kỷ niệm nhạt nhòa,
dành cho em tấm lưng ngược nắng cùng với vòng tay trống và vô vàn khắc khoải.
Có ai biết không, có một nỗi buồn đã nên hình dáng
Có ai biết không, giữa phố vội vàng đôi bàn tay buông lơi
Có ai biết không, vì người đi mau quá, em chậm chân nên nhỡ bước người rồi.
Người rời xa, em về với góc phố một chiều mong mỏi mình thôi thương nhớ.
Em lại về với cô gái của những an yên xưa,
của nhật ký, của mưa, hay nắng vội,
của vầng thơ thuộc về mình em yên ắng.
Em biết và người rồi có biết…

Ta lạc nhau.
Ngọc Hạ./.

Thứ Hai, 19 tháng 1, 2015

Giữa đời vô thường còn lắm bể dâu

Ảnh internet.
Chiều trôi qua đôi mắt em sao mà buồn đến lạ
Nhành cây, phiến lá trơ trọi trong đất trời thật rộng
Tựa như em tôi ngơ ngác giữa lưng chừng,
giữa những khoảng đợi không tên nhiều bỡ ngỡ,
giữa đời vô thường còn lắm bể dâu…
Ngọc Hạ./.

Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Bởi gió lạnh rồi thổi rét trái tim em


... Ngày trở lạnh và những tâm tình đã bám bụi thời gian... 
Ảnh internet.
Em chẳng biết bản thân mình sao nữa
Cứ quẩn quanh giữa hai chữ nhân tình
Chẳng phải đã thấy trước mảnh duyên này vô vọng
Vậy mà lòng còn mang hoài những ảo ảnh tương tư.
Em không biết đã qua bao mùa nhớ
Đoạn tình chung mãi chẳng viết thành lời
Anh có hẹn – nhưng là cùng ai khác
Em một mình lạc bước khoảng tơ vương
Hay là em thôi đợi chờ anh nhé?
Bởi gió lạnh rồi thổi rét trái tim em.
Ngọc Hạ./.

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Đừng nhạt nhé bạn mình ơi!

Ảnh internet.
Có đôi lúc thấy rằng mình đi vội
Lạc thâm tình, lạc mất bạn tôi ơi
Tuổi ngô nghê đã qua rồi, nhanh quá!
Thuở ban đầu giờ lối rẽ qua nhau
Bạn bận rộn, tôi miệt mài cuộc sống
Nghĩ về nhau sao thấy khó tương phùng
Nhớ ngày trước gặp nhau ngày mấy bận
Đi học, tan trường, ta thong thả vui chơi
Bạn nói, tôi cười, ôi sao tôi nhớ lắm
Giờ còn chăng những cuộc gọi lâu giờ.
Tôi hy vọng trong tương lai hữu hạn,
Tình bạn của chúng mình…
Đừng nhạt nhé bạn ơi!
Ngọc Hạ./.