Ảnh internet. |
...........................
Em viết cho em, cho anh,
cho cả mùa xa cách,
cho cuồng si vào tủ trốn người
yêu.
Em đặt bút rằng nơi này trống vắng
Phiến lá buồn bay trên phố lang
thang.
Em cũng đương nghe bài tình ca rất
cũ
Ru êm đềm những tối thiếu hơi
anh.
Rồi em tập làm thân với muôn vàn
nỗi nhớ
Bất chợt ùa về vồ vập trái tim
non.
Và từ lúc xa anh,
em có riêng cho mình những bí mật
Tựa như :
… Từng ích kỉ muốn rằng anh dừng
bước
Nhưng vẫn nhẹ lời hai tiếng tiễn
người đi.
Hay có lúc nhớ anh rất nhớ
Cần cái ôm khi mưa gió ướt mèm
Nhưng vẫn cố tỏ ra “em rất ổn”
Dù thật tình có ổn chút nào đâu.
“Anh ơi anh đi nhanh rồi về nhé!
Thu sang trang, đông qua lối nhà
mình
Em sẽ pha tách trà ấm ngồi bên bồn
hoa cúc
… chờ anh!”
Ngọc Hạ./.