Thứ Bảy, 18 tháng 4, 2015

Một mai em về

Ảnh internet.

Đôi lúc
Chỉ là thỉnh thoảng thôi
Cô ngớ ngẩn nghĩ về anh thuở trước
Dù đôi chân đang qua miền nắng vội,
qua năm tháng dài, qua ký ức em – anh.
Anh là của riêng một thời hoa mộng,
của đôi lần tim thật nhớ miên man.
Khi ba lô trên vai lang thang cùng tuổi trẻ,
cùng giấc mơ có vui lẫn mệt nhoài…
Cô lại thèm lần nữa thấy anh cười trong trẻo
Muốn nằm trong lòng anh hưởng ấm áp, yên bình.
Cô nhớ ngày rời đi mình có nói
“Đường em chọn chông chênh lắm,
Nên mình em đi thôi
Em sợ nhỡ bước của người”.
Bao năm qua rồi
Cô gái nhỏ bướng ương ngày ấy
Giờ hình như đang loay hoay tìm kiếm,
Những an yên ngày cũ đấy anh.
Cô lắm lúc thường hay tự hỏi
Liệu anh có đến với chiếc ô màu xanh,
Khi cơn mưa vừa chớm
Che cho cô nàng khỏi ướt một chiều mưa.
Liệu anh có dang vòng tay rộng
Đón bờ vai gầy phủ kín bụi đường xa
Liệu anh có trách hờn
Rồi ôm cô lần nữa
Vỗ về cô qua những phút nghẹn ngào.
Nhưng …
Liệu có trễ không anh
Nếu một mai cô về qua lối cũ
Chốn không anh, nắng lại hóa nhạt nhòa.
Ngọc Hạ./.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét