Ảnh internet. |
Con đường dài hôm nay sao chỉ có
mình em
Có phải là tình quên mình có hẹn
Nên bắt em đơn độc những nẻo về
Lá vàng rơi vô tình kín lối
Sương giăng mờ phủ những khoảng
tương tư
Người còn nhớ hay giờ không màng tới
Đoạn ân tình thuở trẻ chớm yêu
đương
Trời về chiều, hoàng hôn dần tắt nắng
Em chờ gì ở nơi cũ không anh.
Thiên đường xưa em với tay chẳng tới
Dù là nơi đôi đứa đã từng yêu
Ai đối với anh giờ là hơi thở
Còn em là đoạn quá khứ lãng quên
Kỷ niệm có đẹp cũng không bao giờ
xóa hết
Bao ưu thương em chất chứa trong
lòng
Từng mong đợi, từng chờ, từng hy vọng
Mơ mộng chung đôi của một mối nhân
tình
Nào đâu biết giấc mơ nhanh vụt mất
Nào đâu hay chỉ một mối tơ vương…
Một buổi chiều trên con đường lá đổ
Em đi về với niềm nhớ chờ phai.
Ngọc Hạ./.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét