Ảnh internet. |
Có ai biết thế sự đổi đời
Có ai hay lòng người thay đổi
Em vốn nghĩ tình bảy năm
không ít
Ngờ được đâu chỉ vài phút vỡ
tan
Lời nói chia tay trên đầu môi
sao đơn giản
Anh thẳng thừ bảo hết nợ hết
duyên
… Em buông tay thôi không níu
giữ
Ôm tình tan trốn chạy khỏi
phũ phàng
Muốn quên anh nhưng sao thấy
khó
Khắp nẻo em về vương chặt kỉ
niệm xưa
Cả trong gió, trong mưa em
cũng nhớ
Mùi yêu thương nồng đượm trái
tim đầy
Rồi lang thang qua bao mùa
thương nhớ
Vết thương nông sâu nằm tận
đáy cõi lòng
Em cho phép bản thân đối mặt
Bởi sẽ vẫn đau nếu chối từ hiện
thực
Tập nhớ để quên đi, cho nỗi buồn
dần phai lãng
Đến một lúc tâm em tĩnh lặng…
Dẫu bất chợt thấy người vui vầy
cùng duyên mới
Em không buồn cũng chẳng thấy
đau thương.
Ngọc Hạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét