Ảnh internet. |
Khói lam chiều bao
lâu em chưa thấy
Mái tranh nghèo
vương khói xám hoàng hôn
Cảnh đồng xanh còn
ngập mùi lúa mới
Đàn trâu về lững thững
cỏ no căng.
Khói lam chiều từng
nồng nàn chái bếp
Khiến nao lòng bao kẻ
sống tha phương
Giờ nhà tranh ruộng
nương đâu thấy nữa
Sao chợt thèm tiếng
cuốc giữa ban trưa.
Em bỗng nhớ những
khi chiều tan học
Trên đồng xa văng vẳng
tiếng nô đùa
Buồn tuổi thơ trôi
qua trong nhạt nắng
Dõi mắt tìm đôi
quang gánh mẹ xưa.
Khói lam chiều lẫn
chìm trong hồi ức
Thuở ban đầu, thuở trẻ
tuổi vô tư
Để ngẩn ngơ một buổi
chiều lạc nhịp
Để bồi hồi một nỗi nhớ
quê ơi!
Ngọc Hạ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét